Bản án 10/2018/DS-ST ngày 01/03/2018 về yêu cầu bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm

TÒA ÁN NHÂN DÂN HUYỆN HỚN QUẢN, TỈNH BÌNH PHƯỚC

BẢN ÁN 10/2018/DS-ST NGÀY 01/03/2018 VỀ YÊU CẦU BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI DO SỨC KHỎE BỊ XÂM PHẠM

Ngày 01 tháng 3 năm 2018, tại trụ sở Tòa án nhân dân huyện Hớn Quản, tỉnh Bình Phước xét xử sơ thẩm công khai vụ án dân sự thụ lý số 100/2017/TLST- DS ngày 11 tháng 10 năm 2017 về việc “Yêu cầu bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm” theo Quyết định đưa vụ án ra xét xử số 11/2017/QĐXXST-DS ngày 15 tháng 01 năm 2018 và Quyết định hoãn phiên tòa số 06/2018/QĐST-DS ngày 06 tháng 02 năm 2018, giữa:

- Nguyên đơn: Ông Nguyễn Văn E, sinh năm 1968 (có mặt)

Địa chỉ: Tổ 4, ấp 3, xã MT, huyện HQ, tỉnh Bình Phước

- Bị đơn: Ông Võ Văn S, sinh năm 1958 (vắng mặt) Địa chỉ: Tổ 2, ấp 3, xã MT, huyện HQ, tỉnh Bình Phước

- Người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan: Bà Phùng  Thị H, sinh năm 1965 (có mặt)

Địa chỉ: Tổ 4, ấp 3, xã MT, huyện HQ, tỉnh Bình Phước

NỘI DUNG VỤ ÁN

Tại đơn khởi kiện ngày 11/9/2017, đơn khởi kiện bổ sung ngày 10/10/2017 và quá trình giải quyết vụ án, nguyên đơn Nguyễn Văn E trình bày:

Ngày 17/6/2014, ông Nguyễn Văn E đến nhà ông Đỗ Văn A chơi và do có mâu thuẫn về tranh chấp lối đi từ trước giữa ông A và ông Võ Văn S nên ông E tranh cãi với ông S. Lúc ông E bỏ đi vào nhà thì ông S bước theo dùng dao cạo mủ cao su đâm ông E hai nhát vào sườn và ngực gây thương tích. Sau khi Cơ quan 

Cảnh sát điều tra Công an huyện HQ làm việc thì các đương sự tự nguyện không yêu cầu xử lý hình sự. Trong quá trình điều trị bệnh và giám định thương tật, gia đình ông E gặp nhiều khó khăn về kinh tế, bản thân ông E không lao động được lại phải có người chăm sóc không thu hoạch được mủ cao su nhưng ông S không bồi thường nên ông E khởi kiện yêu cầu ông S bồi thường thiệt hại cho ông, cụ thể như sau:

- Tiền thuốc điều trị là 2.000.000 đồng;

- Bồi thường tiền công lao động của người bị thiệt hại trong thời gian điều trị20 ngày là 4.000.000 đồng;

- Bồi thường tiền công chăm sóc người bị thiệt hại trong thời gian điều trị 7 ngày là 1.400.000 đồng;

- Bồi thường tiền mất thu nhập trong thời gian nghỉ sau khi điều trị 20 ngày là 2.000.000 đồng;

- Bồi thường tổn thất tinh thần với số tiền 5.000.000 đồng;

- Bồi thường tiền mất thu nhập trong thời gian đi giám định thương tật là 06 ngày với số tiền 1.200.000 đồng.

Tại đơn khiếu nại  ngày 22/01/2018, đơn yêu cầu  chấm dứt thụ lý ngày 22/11/2017 và quá trình điều tra của Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện HQ, tỉnh Bình Phước, bị đơn Võ Văn S trình bày:Ông Võ Văn S không đồng ý bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm của ông Nguyễn Văn E vì từ tranh chấp về đường đi, gia đình ông A, ông E và các con cháu ông A rào đường, chặn đường dùng hung khí tống tiền gia đình ông là 5.000.000 đồng chứ ông không gây thương tích cho ông Nguyễn Văn E và ông đã khiếu nại, tố cáo đến Bộ Công An và các ban, ngành trung ương.

Tại Bản tự khai ngày 29/10/2017 và quá trình giải quyết vụ án, người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan Phùng Thị H trình bày:

Ngày 17/6/2014, chồng bà H là ông Nguyễn Văn E đến nhà ông Đỗ Văn A chơi thì gặp ông Võ Văn S rồi hai bên xảy ra xô xát, ông S dùng dao đâm ông E hai nhát phải đi cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa thị xã BL từ ngày 17/6/2014 đến ngày 23/6/2014 và bà là người trực tiếp chăm sóc ông E trong thời gian điều trị. Do nhà gần bệnh viện nên bà H vừa phải nuôi chồng, vừa chăm lo việc gia đình, bà H phải mang cơm ra cho ông E, bà H ở lại với ông E hai đêm, còn lại thì ông E tự lo. Bà H làm công việc nội trợ ở nhà và phụ ông E trút mủ, nuôi gà, nuôi heo. Bà H thống nhất với yêu cầu của ông E buộc ông S bồi thường chi phí chăm sóc người bị thiệt hại trong thời gian điều trị là 1.400.000 đồng.

Tại Bản kết thúc điều tra số 21/KTĐT ngày 20/3/2017 của Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện HQ, tỉnh Bình Phước xác định:

Khoảng 08 giờ 00 phút ngày 17/6/2014, ông Nguyễn Văn E cãi nhau với ông Võ Văn S về con đường đi giữa nhà ông A và nhà ông S tại tổ 2, ấp 3, xã MT, huyện HQ, tỉnh Bình Phước, sau đó ông E bỏ đi vào nhà thì bị ông S cầm dao cạo mủ cao su dài 42cm đuổi theo đâm 03 nhát vào vùng nách trái ông E gây thương tích 03%. Ngày 16/3/2017, bị hại Nguyễn Văn E có đơn tự nguyện xin rút đơn yêu cầu khởi tố vụ án hình sự đối với việc ông S gây thương tích. Hành vi của ông S không đủ yêu tố cấu thành tội “Cố ý gây thương tích” theo quy định tại khoản 1 Điều 104 của Bộ luật Hình sự nên Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện HQ ra quyết định không khởi tố vụ án hình sự số 21/QĐ và hướng dẫn ông E làm đơn khởi kiện yêu cầu bồi thường thiệt hại về sức khỏe đến Tòa án nhân dân huyện Hớn

Quản theo quy định của pháp luật.

Tại biên bản ghi lời khai ngày 16/11/2017 và quá trình giải quyết vụ án, người làm chứng Châu Thanh Ng trình bày: Anh Ng không có quan hệ thân thích với với ông E, ông S và bà H, anh chỉ là hàng xóm và chứng kiến sự việc xô xát giữa ông E và ông S, cụ thể: Thời gian nào thì anh N không nhớ chính xác nhưng vào khoảng 08 giờ anh N sang nhà ông Đỗ Văn A lấy bao đựng mủ thì thấy ông S chở mủ đi từ dưới vườn lên qua nhà ông A, ông E ở trong nhà ông A đi ra kêu ông S dừng lại nói chuyện về việc ông S đắp mương nước chảy ngược vào nhà ông A thì ông S nói đường ông S đã mua rồi nên hai bên xô đẩy nhau làm ông S bị té ngã và bao mủ rơi xuống đất, hai người tiếptục xô đẩy nhau thì con ông S đi đi từ dưới vườn lên can ngăn hai bên ra, ông E bỏ vô nhà ông A. Lúc này, ông S quay lại xe con ông S lấy con dao cạo mủ cao su chạy vô đâm ông E nhưng ông E đang ngồi trên trên bộ ngựa quay mặt ra thấy được ông S đến nên ông E đỡ được, vì vậy mũi dao chỉ sượt qua nách ông E gây chảy máu và hai bên tiếp tục giằng co con dao thì anh N cùng con trai ông S, hai người con ông A can ngăn, ông S cùng con bỏ về còn ông E được đưa đến Bệnh viện đa khoa BL cấp cứu, điều trị.

Tại phiên tòa:

- Nguyên đơn Nguyễn Văn E yêu cầu bị đơn Võ Văn S bồi thường thiệt hại về sức khỏe với số tiền 2.000.000 đồng, chi phí điều trị theo hóa đơn đã cung cấp cho Tòa án, tổn thất tinh thần với số tiền 5.000.000 đồng, tiền mất thu nhập của người bị hại 4.000.000 đồng, tiền mất thu nhập của người chăm sóc người bị hại1.400.000 đồng và tiền mất thu nhập do đi lại giám định thương tích 1.000.000 đồng.

- Người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan Phùng Thị H thống nhất với yêu cầu bị đơn Võ Văn S phải bồi thường tiền mất thu nhập của người chăm sóc người bị hại là 1.400.000 đồng.

- Kiểm sát viên phát biểu: Thẩm phán, Hội đồng xét xử, Thư ký phiên tòa thực hiện đúng quy định của pháp luật; nguyên đơn và người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan thực hiện đầy đủ các quyền và nghĩa vụ, bị đơn chưa thực hiện đầy đủ các quyền và nghĩa vụ theo quy định của pháp luật tố tụng dân sự. Về việc giải quyết vụ án: Căn cứ lời khai của nguyên đơn, người làm chứng và kết thức điều tra của Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện HQ thì ông Võ Văn S đã dùng dao cạo mủ cao su gây thương tích cho ông Nguyên Văn E nên yêu cầu của ông E được chấp nhận, cụ thể đề nghị Hội đồng xét xử buộc ông Võ Văn S bồi thường cho ông E 1.476.300 đồng tiền thuốc, điều trị; tiền mất thu nhập của ông E là 2.550.000 đồng; tiền mất thu nhập của người chăm sóc ông E là 300.000 đồng; tổn thất tinh thần 5.000.000 đồng và không chấp nhận thiệt hại do mất thu nhập khi đi giám định thương tích là 1.200.000 đồng.

NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN

Căn cứ vào tài liệu, chứng cứ đã được xem xét tại phiên tòa và kết quả tranh tụng tại phiên tòa, Hội đồng xét xử nhận định:

Về tố tụng:

[1]. Ông Nguyễn Văn E khởi kiện ông Võ Văn S có nơi cư trú tại tổ 2, ấp 3, xã MT, huyện HQ, tỉnh Bình Phước về việc yêu cầu bồi thường thiệt hai do sức khỏe bị xâm phạm nên vụ án thuộc thẩm quyền giải quyết của Tòa án nhân dân huyện Hớn Quản, tỉnh Bình Phước theo quy định tại khoản 6 Điều 26, khoản 1 Điều 35 và điểm a khoản 1 Điều 39 của Bộ luật Tố tụng dân sự.

[2]. Về thời hiệu khởi kiện: Sự việc ông S gây thương tích cho ông E xảy ra vào ngày 17/6/2014, đến ngày 12/9/2017 ông E làm đơn khởi kiện yêu cầu bồi thường thiệt hại về trách nhiệm dân sự là hết thời hạn 02 năm kể từ ngày xảy ra hành vi gây thiệt hại nhưng sau khi sự việc xảy ra, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện HQ đã tiến hành hoạt động điều tra vụ án hình sự đến ngày 20/3/2017 mới ban hành Quyết định không khởi tố vụ án, vì vậy thời hiệu được tính lại từ ngày 20/3/2017 theo quy định tại Điều 158 của Bộ luật Dân sự năm 2005.

[3]. Ông Võ Văn S vắng mặt nhưng đã được Tòa án triệu tập hợp lệ đến lần thứ hai nên Hội đồng xét xử tiếp tục xét xử vụ án theo quy định tại Điều 227 của Bộ luật Tố tụng dân sự.

Về nội dung:

[1]. Ông Nguyễn Văn E khởi kiện yêu cầu ông Võ Văn S bồi thường thiệt hại do xâm phạm sức khỏe của ông E vì cho rằng ông S đã dùng dao cạo mủ cao su đâm ông gây thương tích cho ông với tỷ lệ 3%, còn ông Sỹ cho rằng ông không đâm ông E, ông chỉ cầm dao cạo mủ cao su tự vệ thì bị ông E dùng hai tay nắm đầu dao cạo lôi vào nhà A và trong lúc đẩy con dao qua lại thì lưỡi dao trúng vào hông của ông E gây thương tích. Lời khai của ông E phù hợp với lời khai người làm chứng Châu Thanh N, kết luận giám định thương tích, kết luận giám định vật gây thương tích và Bản kết thúc điều tra của Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện HQ tỉnh Bình Phước. Ông S cho rằng ông bị ông E dùng hai tay nắm thân dao rồi kéo ông vào nhà là không hợp lý, bởi lẽ nếu ông E có ý định kéo ông Sỹ vào nhà thì đã thực hiện lúc nắm cổ áo ông S chứ không để ông S có cơ hội đi lấy dao, việc ông E cầm thân dao mà lôi ông S vào nhà là không khả thi nếu ông S giằng co hoặc S bỏ tay, không cầm dao nữa, cũng như ông S cũng thừa nhận trong lúc giằng co lưỡi dao trúng hông ông E gây thương tích. Vì vậy, Hội đồng xét xử có sở sở xác định thương tích của ông E là do ông S gây ra, cụ thể: Do ông Đỗ Văn A à ông Võ Văn S mâu thuẫn từ trước vì tranh chấp lối đi nên khoảng 8 giờ ngày 17/6/2014, khi ông S đi từ dưới vườn cao su ngang nhà ông A thì ông E chặn đường nói chuyện rồi có hành vi nắm cổ áo, lôi ông S vào nhà nhưng đi được khoảng 2 mét thì ông E thả ông S ra rồi đi vào nhà ông A, ông S đi lại chiếc xe lấy con dao cạo mủ cao su chạy về phía ông E. Khi ông E phát hiện vừa quay người lại thì ông S đâm một nhát từ phía sau vào vùng nách trái ông em, sau đó ông S rút dao ra thì tạo ra vết rách da phía dưới vết vừa đâm, ông E bị té ngã ngữa ra nền nhà thì ông S tiếp tục đâm từ trên xuống gần vú trái của ông E gây thương tích. Lúc này, ông E dùng hai tay nắm chặt phần thân con dao nên ông S không đâm tiếp rồi Châu Thanh N vào can ngăn, ông E được đưa đi cấp cứu còn ông S đi về nhà. Vì vậy, yêu cầu bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm của ông Nguyễn Văn E có cơ sở chấp nhận.

[2]. Xét yếu tố lỗi của các đương sự trong việc gây ra thương tích của ông Nguyễn Văn E, nhận thấy mặc dù ông E có hành vi chặn đường, dùng tay nắm cổ áo lôi ông S xuống xe nhưng sau đó ông S đã bỏ ra và đi vào nhà ông A, lẽ ra ông S có thể tiếp tục lấy xe về nhà hoặc yêu cầu cơ quan có thẩm quyền giải quyết nhưng ông lại đi lấy dao đâm gây thương tích cho ông E nên ông S phải có trách nhiệm bồi thường toàn bộ thiệt hại cho ông E

[3]. Xét thiệt hại mà ông Nguyễn Văn E phải gánh chịu do hành vi của ông Võ Văn S gây ra, nhận thấy:

- Ông E yêu cầu bồi thường 2.000.000 đồng chi phí cho việc cứu chữa, phục hồi sức khỏe nhưng ông E chỉ cung cấp được hóa đơn tiền thuốc tổng cộng là 1.476.300 đồng nên số tiền điều trị được chấp nhận là 1.476.300 đồng

- Ông E yêu cầu bồi thường thiệt hại do mất thu nhập thực tế là 4.000.000 đồng (20 ngày với tiền công thu nhập là 200.000 đồng/ngày) và tiền mất thu nhập của người chăm sóc là 1.400.000 đồng (07 ngày x 200.000 đồng/ngày).

Theo giấy ra viện số 439 ngày 23/6/2014 của Bệnh viện đa khoa thị xã BL thì thời gian nằm viện của ông E là 07 ngày và thời gian uống thuốc điều trị sau khi xuất viện là 10 ngày nên Hội đồng xét xử chấp nhận thời gian mất thu nhập của ông E là 17 ngày; bên cạnh đó, theo kết quả xác minh tại địa phương vào thời điểm ông E bị gây thương tích thì giá thuê công lao động phổ thông (trong đó có tiền công cạo mủ cao su) là 150.000 đồng/ngày nên tiền mất thu nhập của ông E được Hội đồng xét xử chấp nhận là 2.550.000 đồng (17 ngày x 150.000 đồng/ngày).

Trong quá trình giải quyết vụ án, bà Phùng Thị H là người chăm sóc ông Nguyễn Văn E xác định công việc hàng ngày của bà là nội trợ, phụ ông E trút mủ cao su, nuôi gà, nuôi heo và do nhà gần bệnh viện nên bà vừa nuôi chồng vừa lo việc gia đình, cụ thể bà mang cơm nước ra cho ông E, giặt đồ cho ông E và bà ở lại với ông E hai đêm, nên Hội đồng xét xử chấp nhận thời gian bà H chăm sóc ông E là hai ngày với số tiền là 300.000 đồng và chi phí đi lại của bà H từ nhà tại tổ 4, ấp 3, xã MT huyện HQ, tỉnh Bình Phước đến Bệnh viện đã khoa thị xã BL, tỉnh Bình Phước trong thời gian ông E nằm viện là 700.000 đồng, tổng cộng là 1.000.000 đồng.

- Ông Nguyễn Văn E yêu cầu bồi thường tiền tổn thất tinh thần là 5.000.000 đồng. Xét thấy, mức bồi thường tối đa cho người bị thiệt hại về sức khỏe là 30 tháng lương tối thiểu tương đương 39.000.000 đồng nhưng thương tật ông S gây ra cho ông E là 3% và vết thương phầm mềm thành ngực trái, kích thước nhỏ, không ảnh hưởng chức năng và thẩm mỹ nên Hội đồng xét xử chỉ chấp nhận mức bồi thường tổn thất tinh thần là 1.170.000 đồng (3% x 39.000.000 đồng).

Ngoài ra, ông Nguyễn Văn E yêu cầu bồi thường thiệt hại do không lao động được sau khi điều trị trong thời gian 13 ngày với số tiền 2.000.000 đồng nhưng thời gian nghỉ và điều trị tại nhà sau khi xuất viện đã được Hội đồng xét xử tính trong thiệt hại do mất thu nhập nên số tiền này không được chấp nhận. Bên cạnh đó, ông E yêu cầu bồi thường thiệt hại trong thời gian đi giám định thương tật với số tiền 1.200.000 đồng nhưng đây không phải là thiệt hại trực tiếp do hành vi của ông Võ Văn S gây ra, việc đưa ông E đi giám định được thực hiện theo quy định của pháp luật tố tụng hình sự nên yêu cầu thiệt hại trong thời gian đi giám định thương tích của ông E không được chấp nhận.

Như vậy, tổng cộng thiệt hại của ông Nguyễn Văn E được Tòa án chấp nhận là 6.196.300 đồng (1.476.300  đồng + 2.550.000  đồng + 1.000.000 đồng +1.170.000 đồng) nên yêu cầu khởi kiện của ông E được chấp nhận một phần.

Ông Võ Văn S không đồng ý với kết luận của Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện HQ, tỉnh Bình Phước vì cho rằng nguyên nhân gây thương tích xuất phát từ việc tranh chấp dân sự và ông đang khiếu nại, tố cáo đến Bộ Công an nên yêu cầu Tòa án nhân dân huyện Hớn Quản dừng thụ lý vụ án. Tuy nhiên, ông S không đến Tòa án làm việc, không tham gia phiên tòa và không cung cấp tài liệu, chứng cứ chứng minh cũng như khiếu nại, tố cáo của ông là vượt cấp, không đúng quy định của pháp luật nên không được chấp nhận.

Ý kiến của Kiểm sát viên phù hợp một phần với nhận định của Hội đồng xét xử, được chấp nhận.

Về án phí: Do yêu cầu của ông Nguyễn Văn E được chấp nhận nên ông Võ Văn ỹ phải chịu tương ứng với nghĩa vụ phải bồi thường; ông E được miễn án phí đối với phần yêu cầu không được chấp nhận.

Vì các lẽ trên,

QUYẾT ĐỊNH

Căn cứ vào khoản 6 Điều 26, các điều 35, 39, 147, 227 và 233 của Bộ luật Tố tụng dân sự;  các điều 604, 605, 606 và 609 của Bộ luật Dân sự năm 2005; các điều 12 và 26 của Nghị quyết 326/2016/QH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban thường vụ quốc hội quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp, quản lý và sử dụng án phí và lệ phí Tòa án, tuyên xử:

[1]. Chấp nhận một phần “Yêu cầu bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm” của ông Nguyễn Văn E.

Buộc ông Võ Văn S có nghĩa vụ bồi thường cho ông Nguyễn Văn E số tiền 6.196.300 đồng (sáu triệu, một trăm chín mươi sáu nghìn, ba trăm đồng).

Kể từ ngày có đơn yêu cầu thi hành án của người được thi hành án cho đến khi thi hành án xong tất cả các khoản tiền, hàng tháng bên phải thi hành án còn phải chịu khoản tiền lãi của số tiền còn phải thi hành án theo mức lãi suất cơ bản do Ngân hàng Nhà nước quy định tương ứng với thời gian chưa thi hành án.

[2]. Về án phí: Ông Võ Văn S phải chịu 309.815 đồng (ba trăm lẻ chín nghìn, tám trăm mười lăm đồng) án phí dân sự có giá ngạch.

[3]. Về quyền kháng cáo: Ông Nguyễn Văn E và bà Phùng Thị H có quyền kháng cáo trong thời hạn 15 (mười lăm) ngày kể từ ngày tuyên án; ông Võ Văn S có quyền kháng cáo trong thời hạn 15 (mười lăm) ngày kể từ ngày nhận được bản án hoặc bản án được niêm yết theo quy định của Bộ luật Tố tụng dân sự.

Trường hợp bản án được thi hành theo quy định tại Điều 2 Luật thi hành án dân sự thì người được thi hành án dân sự, người phải thi hành án dân sự có quyền thỏa thuận thi hành án, quyền yêu cầu thi hành án, tự nguyện thi hành án hoặc bị cưỡng chế thi hành án theo quy định tại các điều 6, 7 và 9 Luật thi hành án dân sự; thời hiệu thi hành án được thực hiện theo quy định tại Điều 30 Luật thi hành án dân sự.

Nguồn: https://congbobanan.toaan.gov.vn

1680
Bản án/Quyết định được xét lại
Văn bản được dẫn chiếu
Văn bản được căn cứ
Bản án/Quyết định đang xem

Bản án 10/2018/DS-ST ngày 01/03/2018 về yêu cầu bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm

Số hiệu:10/2018/DS-ST
Cấp xét xử:Sơ thẩm
Cơ quan ban hành: Tòa án nhân dân Huyện Hớn Quản - Bình Phước
Lĩnh vực:Dân sự
Ngày ban hành: 01/03/2018
Là nguồn của án lệ
Bản án/Quyết định sơ thẩm
Án lệ được căn cứ
Bản án/Quyết định liên quan cùng nội dung
Bản án/Quyết định phúc thẩm
Mời bạn Đăng nhập để có thể tải về