Bản án 50/2018/DS-ST ngày 27/09/2018 về tranh chấp dân sự bồi thường thiệt hại sức khỏe

TÒA ÁN NHÂN DÂN THÀNH PHỐ SA ĐÉC, TỈNH ĐỒNG THÁP

BẢN ÁN 50/2018/DS-ST NGÀY 27/09/2018 VỀ TRANH CHẤP DÂN SỰ BỒI THƯỜNG THIỆT HẠI SỨC KHỎE

Ngày 27 tháng 9 năm 2018, tại trụ sở Tòa án nhân dân thành phố Sa Đéc xét xử sơ thẩm công khai vụ án thụ lý số 387/2017/TLST-DS ngày 04 tháng 6 năm 2018, về tranh chấp dân sự về bồi thường thiệt hại về sức khỏe, theo Quyết định đưa vụ án ra xét xử số 64/2018/QĐXXST-DS ngày 06 tháng 9 năm 2018, giữa các đương sự:

- Nguyên đơn: Anh Trần Minh Đ, sinh năm 1975

Địa chỉ: số nhà 134, đường S, khóm P, thị trấn C, huyện T, tỉnh Đồng Tháp.

- Bị đơn: Bà Lê Ngọc T, sinh năm 1965

Người đại diện hợp pháp của bị đơn: Ông Nguyễn Thanh H, sinh năm 1965.

Cùng địa chỉ: số nhà 73, đường P, Khóm M, Phường N, thành phố S, tỉnh Đồng Tháp.

là đại diện theo ủy quyền (Văn bản ủy quyền ngày 08-6-2018)

(Các đương sự có mặt tại phiên tòa.)

NỘI DUNG VỤ ÁN

Quá trình tham gia tố tụng tại Tòa án, trong quá trình thu thập chứng cứ và tại phiên tòa hôm nay, nguyên đơn anh Trần Minh Đ trình bày:

Anh Đ là tiểu thương chuyên bán nem, chả lụa tại quầy số 129-130 Chợ thực phẩm S. Bên cạnh là quầy 131 của chị Trần Thị Mỹ H (em ruột anh Đ). Bà T cũng là tiểu thương bán giá, hủ tiếu tại quầy 126-127, nhưng lại bày hàng ra bán tại bậc tam cấp chắn lối đi lên xuống của nhiều người. Khoảng 12 giờ ngày 17-3-2018, do có mâu thuẫn trong việc đậu xe nên giữa bà T, chị H1 có lời qua, tiếng lại. Sau đó, bà T nắm đầu tóc, đánh chị H1, làm chị H1 té xuống nền gạch. Anh Đ đi giao hàng về thấy em bị đánh nên vào can ngăn thì bị bà T cắn vào ngón tay út bàn tay phải của anh Đ gây thương tích, chảy máu. Sau đó, anh Đ được đưa đến bệnh viện băng bó vết thương và mua thuốc uống. Tuy nhiên, do vết thương không có dấu hiệu thuyên giảm, bị nhiễm trùng nên bác sĩ chỉ định nhập viện điều trị từ ngày 22-3-2018 đến ngày 30-3-2018. Sau đó, anh Đ tiếp tục uống thuốc đến cuối tháng 4-2018. Hiện tại, vết thương lành nhưng việc vận động co duỗi ngón tay còn hạn chế.

Nay anh Đ yêu cầu bà T bồi thường cho anh Đ số tiền 24.882.495 đồng, trong đó gồm: Chi phí điều trị thương tích số tiền 6.882.495 đồng, bồi thường tiền thu nhập bị mất từ ngày 18-3-2018 đến 18-5-2018 số tiền 300.000 đồng/ngày x 60 ngày = 18.000.000 đồng. Anh Đ trình bày do ngón tay bị đau không lao động được nên thuê người đứng máy xay thịt (làm nem, chả) 200.000 đồng/ngày; thuê người đi giao tỏi 100.000 đồng/ngày. Do đó, anh Đ yêu cầu bà T bồi thường số tiền trên.

Quá trình tham gia tố tụng tại Tòa án, trong quá trình thu thập chứng cứ và tại phiên tòa hôm nay, ông Nguyễn Thanh H, đại diện bị đơn bà Lê Ngọc T trình bày:

Ông H thống nhất lời trình bày của anh Đ về việc bà T có cắn vào ngón tay của anh Đ. Tuy nhiên, không phải anh Đ can bà T và chị H1 mà anh Đ cùng chị Hằng đánh bà T, vì tự vệ nên bà T có cắn vào ngón tay của một người, sau đó mới biết là ngón tay của anh Đ. Trong lúc xô xát, bà T cũng bị nhiều vết thương ở cổ, đầu, má và gãy mất một cái răng hàm dưới. Do đó, bà T không đồng ý bồi thường tiền chi phí điều trị cho anh Đ. Riêng về tiền thu nhập bị mất trong trường hợp phải bồi thường cho anh Đ thì bà T chỉ đồng ý bồi thường 09 ngày nằm viện x 30.000 đồng/ngày = 270.000 đồng.

Ý kiến của đại diện Viện Kiểm sát nhân dân thành phố Sa Đéc: Thống nhất về việc tuân theo pháp luật tố tụng trong quá trình giải quyết vụ án của Thẩm phán, Hội đồng xét xử. Việc chấp hành pháp luật của người tham gia tố tụng dân sự kể từ khi thụ lý vụ án đến trước khi Hội đồng xét xử nghị án đảm bảo đúng theo quy định của Bộ luật tố tụng dân sự.

Về nội dung vụ án: Do mâu thuẫn trong việc đậu xe ở Chợ thực phẩm trong khi bán hàng nên ngày 17-3-2018 giữa chị Thủy, chị H1 (em anh Đ) có xảy ra gây gổ, xô xát. Trong quá trình can ngăn, anh Đ bị bà T cắn vào ngón tay út bàn tay phải gây thương tích, làm anh Đ phải nhập viện điều trị.

Tại biên bản xem xét dấu vết trên thân thể ngày 17-3-2018 của Công an Phường 2 xác định: Anh Đ có vết thương ngón tay út bàn tay phải bị bó và khâu lại, chảy máu do bà T dùng răng cắn. Tại giấy chứng nhận thương tích ngày 25- 5-2018 của bệnh viện đa khoa S chẩn đoán vết thương ngón V tay phải khoảng 2 cm. Hiện nay, ngón tay anh Đ không duỗi thẳng ra được. Bà T thừa nhận có cắn vào ngón tay của anh Đ. Do đó, bà T phải chịu trách nhiệm trong việc bồi thường thiệt hại về sức khỏe cho anh Đ đối với hành vi mà bà T đã thực hiện.

Căn cứ Điều 590 Bộ luật Dân sự, đề nghị Hội đồng xét xử chấp nhận một phần yêu cầu của anh Đ: Về chi phí điều trị buộc bà T phải bồi thường cho anh Đ số tiền 6.452.495 đồng, không chấp nhận hóa đơn bán lẻ ngày 02-4-2018 của Trung tâm Y tế thành phố S số tiền 150.000 đồng và đơn thuốc 19-3-2018 số tiền 280.000 đồng của Nhà thuốc M. Tại phiên tòa, anh Đ cũng rút một phần yêu cầu đối với 02 hóa đơn này.

Đối với yêu cầu bồi thường tiền thu nhập bị mất: Xét về nghề nghiệp và thu nhập thực tế anh Đ trình bày không chênh lệch nhiều so với lao động phổ thông hiện nay nên mức yêu cầu bồi thường 300.000 đồng/ngày là phù hợp. Tuy nhiên, căn cứ giấy ra viện thì thời gian anh Đ điều trị là từ 22-3-2018 đến 30-3- 2018, được nghỉ dưỡng thêm 05 ngày, tổng cộng là 14 ngày. Việc anh Đ yêu cầu bồi thường tiền thu nhập bị mất thời gian 60 ngày là không phù hợp. Do đó, đề nghị Hội đồng xét xử chấp nhận yêu cầu của ông Đức về yêu cầu bà T bồi thường tiền thu nhập bị mất số tiền: 14 ngày x 300.000 đồng/ngày = 4.200.000 đồng.

Tổng số tiền bà T phải bồi thường cho anh Đ là 10.652.495 đồng.

Về án phí, đề nghị Hội đồng xét xử hoàn trả tiền tạm ứng án phí cho đương sự theo quy định.

NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN

[1] Về nội dung tranh chấp:

Xét yêu cầu của anh Trần Minh Đ yêu cầu bà Lê Ngọc T bồi thường cho anh Đ số tiền 24.882.495 đồng, trong đó gồm: Chi phí điều trị thương tích số tiền 6.882.495 đồng, bồi thường tiền thu nhập bị mất từ ngày 18-3-2018 đến 18-5- 2018 số tiền 300.000 đồng/ngày x 60 ngày = 18.000.000 đồng.

[2] Hội đồng xét xử xét thấy:

Sự việc mâu thuẫn giữa bà T với chị H1 trong việc đậu xe, di dời xe tại Chợ thực phẩm S, dẫn đến khoảng 12 giờ ngày 17-3-2018, bà T có hành vi nắm đầu, đánh chị H1, anh Đ là anh ruột của chị H1 vào can, các bên xô xát nhau là có thật. Bà T thừa nhận trong lúc xô xát có cắn vào ngón tay của anh Đ, anh Đ có đi bệnh viện điều trị thương tích là có thật. Sự việc trên, bà T thừa nhận có lỗi và đã bị Công an Phường M thành phố S xử phạt vi phạm hành chính về hành vi xâm hại đến sức khỏe người khác. Căn cứ Điều 92 Bộ luật tố tụng Dân sự, Hội đồng xét xử công nhận tình tiết này.

[3] Hành vi trái pháp luật của bà T đã gây thiệt hại, thương tích cho anh Đ. Qua biên bản xem xét dấu vết thân thể ngày 17-3-2018 của Công an Phường M, thành phố S, đối với anh Trần Minh Đ, thể hiện: Ngón tay út phía cánh tay phải bị bó và khâu lại, chảy máu. Căn cứ Phiếu khám bệnh cấp cứu ngày 17-3-2018, giấy xuất viện ngày 30-3-2018 đối với Trần Minh Đ chẩn đoán: vết thương ngón út tay phải.

[4] Nguyên nhân mâu thuẫn từ việc cạnh tranh buôn bán, việc đậu xe nên giữa bà T với chị H1 thường xuyên có lời qua, tiếng lại. Mâu thuẫn trầm trọng xảy ra ngày 17-3-2018, bà T cho rằng chị H1 đậu xe chặn lối đi lên xuống, gây khó khăn cho bà T khi vận chuyển hàng hóa, do đó bà T có dời xe của chị H1 để có lối đi. Tuy nhiên, sau đó chị H1 lại dời xe vào vị trí cũ, chặn lối đi như một hành động thách thức, gây hấn, bà T thiếu kiềm chế nên dùng lời lẽ thiếu tế nhị với chị H1, chị H1 cũng lời qua tiếng lại với bà T, do đó bà T đánh chị H1, hay bên xảy ra xô xát. Anh Đ là anh ruột chị H1 vào can nhưng bà T cho rằng anh Đ cùng chị H1 tấn công bà. Trong tình thế tương quan lực lượng không cân sức, bà T có hành vi chống trả cắn vào ngón tay anh Đ gây thương tích. Thương tích của anh Đ là do lỗi của bà T gây ra. Do đó, bà T phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình.

[5] Ông H (đại diện bà T) không đồng ý bồi thường cho anh Đ vì cho rằng anh Đ không can mà cùng chị H1 đánh bà T. Trong khi xô xát, do tự vệ nên bà cắn ngón tay của anh Đ. Và bản thân bà T cũng bị nhiều thương tích nhưng bà không yêu cầu bồi thường. Do đó, ông H (bà T) không đồng ý bồi thường cho anh Đ. Tuy nhiên, lời trình bày của ông H (bà T) là không có cơ sở chấp nhận.

Điều 584 Bộ luật Dân sự 2015 quy định: Căn cứ phát sinh trách nhiệm bồi thường thiệt hại:

1. Người nào có hành vi xâm phạm tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, uy tín, tài sản, quyền, lợi ích hợp pháp khác của người khác mà gây thiệt hại thì phải bồi thường, trừ trường hợp Bộ luật này, luật khác có liên quan quy định khác.

Điều 590 Bộ luật Dân sự 2015 quy định: Thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm:

1. Thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm bao gồm;

a) Chi phí hợp lý cho việc cứu chữa, bồi dưỡng, phục hồi sức khỏe và chức năng bị mất, bị giảm sút của người bị thiệt hại;

b) Thu nhập thực tế bị mất hoặc bị giảm sút của người bị thiệt hại; nếu thu nhập thực tế của người bị thiệt hại không ổn định và không thể xác định được thì áp dụng mức thu nhập trung bình của lao động cùng loại;.."

[6] Căn cứ quy định pháp luật trên, việc anh Đ yêu cầu bà T bồi thường thiệt hại về sức khỏe là có căn cứ nên Hội đồng xét xử chấp nhận.

[7] Tại phiên tòa anh Đ rút bớt 01 phần yêu cầu đối với hóa đơn thuốc viết tay ngày 19-3-2018 là 280.000 đồng, không yêu cầu khoản tiền thay băng theo hóa đơn ngày 02-4-2018 là 150.000 đồng.

Do đó, Hội đồng xét xử chấp nhận các khoản sau:

- Thu viện phí ngày 17-3-2018: 207.000 đồng;

- Đơn thuốc 17-3-2018: 313.000 đồng;

- Hóa đơn 19-3-2018 (số 0008929): 54.000 đồng;

- Hóa đơn 19-3-2018 (số 0008920): 42.000 đồng;

- Đơn thuốc 30-3-2018: 528.500 đồng;

- Thu viện phí từ ngày 22-3-2018 đến 30-3-2018: 4.208.995 đồng;

- Đơn thuốc 06-4-2018: 528.500 đồng;

- Đơn thuốc 16-4-2018: 493.500 đồng;

- Hóa đơn 17-4-2018 (số 0000840): 42.000 đồng;

- Sổ khám bệnh 35.000 đồng;

Tổng cộng: 6.452.495 đồng.

[8] Về tiền thu nhập bị mất:

Căn cứ tài liệu của Công an Phường M cung cấp, thể hiện ngày xảy ra vụ việc là 17-3-2018, giấy xuất viện do nguyên đơn cung cấp, xác định thời điểm anh Đ bị thương từ 17-3-2018, ngày nhập viện điều trị từ 22-3-2018 đến 30-3- 2018, thêm 05 ngày nghỉ dưỡng, tổng cộng là 18 ngày. Việc anh Đ yêu cầu bồi thường thu thập bị mất từ ngày 18-3-2018 đến 18-5-2018 thời hạn 60 ngày là không có cơ sở chấp nhận.

Qua xem xét nghề nghiệp của anh Đ, khảo sát thu nhập của lao động phổ thông, người làm công việc cùng loại, việc anh Đ yêu cầu bồi thường tiền thu nhập bị mất 300.000 đồng/ngày là phù hợp. Do đó, Hội đồng xét xử chấp nhận yêu cầu bồi thường tiền thu nhập bị mất của anh Đ là 18 ngày x 300.000 đồng/ngày = 5.400.000 đồng.

Tổng số tiền bà T phải bồi thường cho anh Đ là 11.852.500 đồng (tính tròn).

[10] Xét ý kiến của đại diện Viện Kiểm sát: Quan điểm của Kiểm sát viên đề nghị Hội đồng xét xử chấp nhận một phần yêu cầu của nguyên đơn: buộc bà T bồi thường cho anh Đ chi phí điều trị 6.452.495 đồng là phù hợp tài liệu, chứng cứ nguyên đơn đã cung cấp. Đối với tiền thu nhập bị mất, Viện Kiểm sát đề nghị chấp nhận 14 ngày theo giấy xuất viện số tiền 4.200.000 đồng. Hội đồng xét xử xét thấy, ngày anh Đ bị gây thương tích là 17-3-2018 (sau khi anh Đ đã đi bỏ hàng về), anh Đ có đến bệnh viện rửa băng bó vết thương, không nhập viện. Tuy thời gian từ ngày 18 đến ngày 21-3-2018 anh Đ không nằm viện nhưng trong thời gian này vết thương không giảm, bị nhiễm trùng nên bác sĩ chỉ định phải nhập viện. Do đó ngày anh Đ bị mất thu nhập tính từ ngày 18-3-2017 mới phù hợp. Viện Kiểm sát chỉ căn cứ vào giấy ra viện, đề nghị Hội đồng xét xử chấp nhận 14 ngày là chưa phù hợp với thực tế khách quan, nên Hội đồng xét xử không chấp nhận.

[11] Trong thời gian chuẩn bị xét xử, Tòa án có nhận được kiến nghị số 42/KN-VKS-DS ngày 21-9-2018 của Viện Kiểm sát nhân dân thành phố Sa Đéc về việc thu tạm ứng án phí không đúng. Tại phiên tòa Kiểm sát viên đề nghị hoàn trả tiền tạm ứng án phí cho đương sự theo quy định. Nhận thấy, kiến nghị của Viện Kiểm sát là đúng nên Tòa án chấp nhận.

[12] Về án phí dân sự sơ thẩm: Do yêu cầu của nguyên đơn được chấp nhận một phần nên nguyên đơn phải chịu án phí đối với phần yêu cầu không được chấp nhận, bị đơn phải chịu án phí dân sự sơ thẩm đối với phần yêu cầu của nguyên đơn được chấp nhận. Tuy nhiên, tại Điều 146 Bộ luật tố tụng dân sự, Điểm d Khoản 1 Điều 12 Nghị quyết 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp và quản lý án phí và lệ phí Tòa án, thì người yêu cầu bồi thường thiệt hại về tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, uy tín thuộc trường hợp miễn nộp tạm ứng án phí, án phí. Do đó, nguyên đơn không phải chịu án phí. Anh Đ được nhận lại tạm ứng án phí đã nộp ngày 04-6-2018 theo biên lai 0004554 tại Chi cục Thi hành án Dân sự thành phố Sa Đéc.

Đối với bị đơn, bà T cho rằng có thiệt hại về sức khỏe trong quá trình xô xát, có điều trị thương tích nhưng không yêu cầu Tòa án giải quyết nên Hội đồng xét xử không xem xét.

Vì các lẽ trên;

QUYẾT ĐỊNH

Căn cứ vào Khoản 6 Điều 26, Khoản 1 Điều 35; Khoản 1 Điều 39, các Điều 91, 92, 147 của Bộ luật tố tụng dân sự;

Căn cứ Điều 584, 590 của Bộ luật dân sự năm 2015;

Căn cứ Điểm d Khoản 1 Điều 12, Khoản 4 Điều 26 Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp và quản lý án phí và lệ phí Tòa án.

Tuyên xử:

Chấp nhận một phần yêu cầu của nguyên đơn anh Trần Minh Đ về việc yêu cầu bị đơn bà Lê Ngọc T bồi thường thiệt hại sức khỏe số tiền 24.882.495 đồng.

Buộc bà Lê Ngọc T bồi thường cho anh Trần Minh Đ số tiền là 11.852.500 đồng (tính tròn, trong đó tiền thuốc điều trị 6.452.495 đồng, thu nhập bị mất 5.400.000 đồng.)

Kể từ ngày có đơn yêu cầu thi hành án của người được thi hành án (đối với các khoản tiền phải trả của người được thi hành án) cho đến khi thi hành án xong, tất cả các khoản tiền, hàng tháng bên phải thi hành án còn phải chịu khoản tiền lãi của số tiền còn phải thi hành án theo mức lãi suất quy định tại Khoản 2 Điều 468 Bộ luật Dân sự năm 2015.

Về án phí dân sự sơ thẩm: Bà Lê Ngọc T phải chịu 592.500 đồng án phí dân sự sơ thẩm.

Hoàn trả cho anh Trần Minh Đ tiền tạm ứng án phí đã nộp ngày 04-6- 2018 theo biên lai 0004554 của Chi cục Thi hành án Dân sự thành phố Sa Đéc.

Án xử công khai sơ thẩm có mặt nguyên đơn, đại diện hợp pháp của bị đơn. Báo cho các đương sự biết có quyền kháng cáo trong hạn 15 ngày kể từ ngày tuyên án hôm nay.

Trường hợp bản án, quyết định được thi hành theo quy định tại Điều 2 Luật Thi hành án Dân sự thì người được thi hành án dân sự, người phải thi hành án dân sự có quyền thỏa thuận thi hành án, quyền yêu cầu thi hành án, tự nguyện thi hành án hoặc bị cưỡng chế thi hành án theo quy định tại các Điều 6, 7, 7a, 7b và Điều 9 Luật Thi hành án dân sự; thời hiệu thi hành án được thực hiện theo quy định tại Điều 30 Luật Thi hành án Dân sự.

Nguồn: https://congbobanan.toaan.gov.vn

289
Bản án/Quyết định được xét lại
Văn bản được dẫn chiếu
Văn bản được căn cứ
Bản án/Quyết định đang xem

Bản án 50/2018/DS-ST ngày 27/09/2018 về tranh chấp dân sự bồi thường thiệt hại sức khỏe

Số hiệu:50/2018/DS-ST
Cấp xét xử:Sơ thẩm
Cơ quan ban hành: Tòa án nhân dân Thành phố Sa Đéc - Đồng Tháp
Lĩnh vực:Dân sự
Ngày ban hành: 27/09/2018
Là nguồn của án lệ
Bản án/Quyết định sơ thẩm
Án lệ được căn cứ
Bản án/Quyết định liên quan cùng nội dung
Bản án/Quyết định phúc thẩm
Mời bạn Đăng nhập để có thể tải về